Giới thiệu
Tuấn chưa bao giờ thích được gọi là Tuấn, chạy xuống cầu thang lớn bên ngoài lối vào tòa nhà cũ, mặc kệ những tiếng la hét của các giáo viên và không ngừng chạy cho đến khi ông đến bãi cỏ lớn trước trường.
Bãi cỏ đã được bao phủ trong hoa bởi không khí ấm áp và ánh sáng mặt trời chiếu rọi trên bầu trời không một gợn mây, nhưng không gì trong số chúng thu hút toàn bộ sự chú ý của hắn. Tất cả sự chú ý của hắn là vào những gì nằm ngay trước mắt hắn.
“Này nhóc, Tuấn. ” Một giọng nói quen thuộc gọi hắn.
“Chào anh, anh đã có được nó! ” Hắn chào lại với một nụ cười lớn trên khuôn mặt của mình, khi hắn nhìn chiếc xe hơi bóng loáng cứ như đang trêu ngươi hắn. “Người đàn ông tốt. ”
Tàilà một trong những người bạn của Tuấn và anh ta cũng là một thành viên của đội bóng đá trường. Mặc dù Tài lớn hơn Tuấn hai tuổi, cả hai đều trong đội bởi vì Tuấn là một vận động viên xuất sắc, giống như cha của hắn cũng là thành viên của đội bóng khi ông còn trẻ .
Tuấn không phải là một đứa trẻ quá to lớn, nhưng hắn cũng khá cao ở độ tuổi của mình. Hắn đã 18 tuổi và cao 6″ (tương đương 1 mét 82,88). Hắn có mái tóc ngắn màu nâu sẫm, cắt tóc ngang trán, đôi mắt nâu và mặc dù thân hình hắn không quá cao lớn, hắn khá vạm vỡ và rắn chắc. Tất cả mọi người nói rằng hắn là hình ảnh của cha hắn, chỉ là một phiên bản nhỏ hơn. Cha hắn, Carl Bryton , cao 6 “3 “(1,9 mét), và với cách Tuấn đang phát triển, ông sẽ còn cao đến khi ông ngừng phát triển.
” Vậy cậu muốn lái xe về nhà hoặc cậu chỉ sẽ đứng đó nhìn chằm chằm cả ngày đây? ” Tài hỏi với một nụ cười trên khuôn mặt của mình.
Tuấn đã không nhận ra rằng hắn đang nhìn chằm chằm dữ đến vậy, nhưng một chiếc xe hiệu Porsche đỏ mới cứng đủ khiến Tuấn phải nhìn chăm chú. Tài xuất thân từ một gia đình rất giàu có và mặc dù gia đình của Tuấn cũng hổng phải nghèo, nhưng nhà hắn không phải là triệu phú như gia đình Binx .
“Cậu nghiêm túc chứ? Người đàn ông tuyệt vời, tớ có thể mang nó lái một vòng sao? ” Hắn hỏi nhiệt tình, vẫn không rời mắt khỏi chiếc xe khi hắn bước tới gần hơn.
” Không đời nào Tuấn, tớ chỉ vừa có nó, tớ không muốn nó bị đâm và vỡ nát.” Tài than.
“Ha ha, rất buồn cười.” Tuấn nói mỉa mai khi hắn đi xuống phía ghế hành khách và nhảy qua cửa xe ngồi xuống .
“Ôi đây là chiếc xe trong những giấc mơ của tớ.” Hắn vừa nói vừa nhìn vào nội thất của loại xe mới.
“Cậu chưa nhìn thấy gì cả đâu, bạn thân . ” Tài nói ngay trước khi cậu phóng xe ra đường lớn.
Lan gác ống điện thoại xuống và mỉm cười đắc thắng với chính mình. Các khách hàng rất khắc nghiệt và khó dai nhưng sức hấp dẫn của nàng chưa bao giờ thất bại, và chắc chắn nàng đã kiếm được cho mình một món tiền thưởng lớn khác từ thoả thuận mua bán đó.
Dựa lưng vào ghế, nàng để bản thân thư giãn với đôi tay lên xếp trên bụng mình và mỉm cười nhìn xuống chiếc điện thoại trên bàn làm việc.
Khi nàng đang mỉm cười đắc thắng nhìn vào máy điện thoại thì nàng nghe thấy có tiếng gõ cửa nhè nhẹ.
“Vào đi.” Nàng nói, và với một nụ cười chiến thắng cuối cùng khi nhìn vào điện thoại, nàng nhìn lên và thấy Susan, nhân viên tiếp khách của mình, đang bước vào với 1 xấp tài liệu trên tay.
“Tổng công ty gửi cho chị cái này, Lan.” Susan nói với một giọng nói thân thiện .
Lan thích hoà đồng với nhân viên nàng, đặc biệt là khi nàng đã trở nên thân thiện với họ theo thời gian. Nàng nghĩ rằng nó sẽ có ích cho môi trường làm việc.
“À giờ thì quên nó đi.” Nàng nói với một nụ cười khi nàng đứng dậy và vuốt lại áo mình. “Tài liệu này có thể chờ đến thứ hai, giờ em mau về nhà đi, hôm nay là ngày cuối tuần mà, đi và tận hưởng đi Susan . ”
Susan mỉm cười lại với cô và dừng lại đi về phía bàn.
“Chị biết một ngày nào đó chị sẽ gặp rắc rối, Lan . ” Susan nói với một nụ cười trên môi.
“Ừ, nhưng sống có nghĩa gì nếu bạn không phá vỡ một vài quy tắc đúng không? ” Nàng trả lời với một nụ cười và nàng bước tới giá treo áo để lấy áo khoác. “Và bên cạnh đó, chị có thể tránh khỏi bất cứ chuyện gì.” Nàng nở một nụ cười ngây thơ nhất và cả hai đều bùng nổ với những tràn cười khúc khích.
“Thôi nào ta hãy đi trước khi bị bắt gặp”, Susan nói khi cô bước ra khỏi văn phòng , “Em sẽ mời chị một ly. ”
” Không phải hôm nay Sue, chị phải về nhà ngay. Chị và Carl phải tham dự buổi tiệc Halloween ở chỗ làm của ảnh và chị đã có một bất ngờ đặc biệt cho anh ta. ” Lan trả lời khi nàng đóng cánh cửa phía sau nàng và khóa lại.